Hikari đứng trước cửa nhà của cậu bạn trai cũ của mình - Tatsuya. Họ đã chia tay từ khi Tatsuya di cảnh, nhưng mỗi lần Hikari nhớ về những ký ức tình ái bên cậu, cô không thể kiềm chế được hứng khởi. Hikari gõ cửa nhẹ nhàng, cơn gió lạnh làm cô run lên một chút, cảm giác hồn nhiên như đang quay trở lại. Khi cửa mở ra, Tatsuya không thể tin vào mắt mình khi thấy Hikari đứng ở trước mặt.
"Tatsuya, em đã nhớ anh quá..." Hikari nói, giọng hứng khởi.
Tatsuya không nói gì, chỉ mỉm cười nhẹ và mời Hikari vào trong. Phòng khách vẫn vẹn nguyên như lúc họ còn hẹn hò, và bức tranh chụp cả hai cười đùa trên bãi biển vẫn đẹp như ngày nào. Họ ngồi trò chuyện về những kỷ niệm ngọt ngào đã qua, nhưng ánh mắt của họ trái ngược với từng lời nói. Hikari cảm thấy như không thể kiềm chế được nỗi khát khao từ tận cõi lòng.
Tatsuya đặt tay lên mái tóc mượt của Hikari, vuốt nhẹ và nhìn sâu vào đôi mắt xanh ngọc của cô. Chưa cần nói lời nào, họ lại hôn nhau đắm đuối, nhưng không còn vị ngọt như lúc trước. Đó là một cảm giác kỳ lạ, giữa sự quyết tâm và tức giận, giữa tình yêu và đau khổ.
Họ không thể kiềm chế được nữa, Tatsuya đẩy Hikari lên giường và bắt đầu thể hiện tình cảm qua cơ thể. Cả hai quá say mê để nhận ra họ đang làm điều gì, chỉ biết rằng họ cần nhau vào lúc này. Hikari cảm thấy như đang sống lại từng khoảnh khắc của tình ái nồng cháy, còn Tatsuya thì để hỏi tỉnh để cảm nhận từng cử động, từng hơi thở của người phụ nữ mà cậu từng yêu.
Khi đỉnh điểm của sự hứng khởi đạt đến, Hikari và Tatsuya bình tĩnh hơn, họ đứng dậy và trao nhau cái ôm cuồng nhiệt. Họ biết rằng đây không phải là con đường họ nên đi, nhưng cơn nghiện tình dục đã thắt chặt tay họ vào nhau dù họ đã chia tay.
Rồi, Hikari trở về căn nhà của mình, cảm thấy nhẹ nhõm giữa tâm tư. Cô biết rằng đêm nay cũng chỉ là một lần lỡ, nhưng nó đã cứu rỗi cả hai khỏi sự cô đơn và hối tiếc. Hikari vẫn không thể tin vào việc cô và Tatsuya vẫn địt nhau sau khi chia tay, nhưng đây chính là sức hút mạnh mẽ của tình yêu và cảm xúc.