• #2
  • Trên chiếc giường êm ái, Ánh Ngọc và Minh Tuấn đang đối diện với nhau trong bầu không khí căng thẳng. Họ đã cãi nhau từ sáng sớm vì một vấn đề nhỏ nhặt, và hiện tại, họ đang ngồi trên giường, cả hai đều có cảm giác căng thẳng và tức giận. "Em không hiểu vì sao anh lại cứ phải làm vấn đề trở nên phức tạp như vậy!" Ánh Ngọc quát lớn, ánh mắt nóng bỏng. Minh Tuấn nhìn cô gái đầy quyến rũ trước mặt, ánh mắt anh đầy tức giận. "Vì em ngốc đó chứ! Em không hiểu mà cứ tự tin làm theo ý mình!" Hai người cứ nói năng ầm ĩ với nhau, từng câu từng chữ như đinh bám vào lòng nhau. Nhưng dần dần, trong cái không khí căng thẳng đó, một chút khao khát và dục vọng bắt đầu nổi lên trong họ. Ánh Ngọc nhướng mắt nhìn Minh Tuấn, thấy anh đẹp trai cùng tạo hình nam tính của mình, cô không thể kìm chế được lòng mình. "Anh biết không, dù giận nhau, em vẫn muốn... em vẫn muốn..." Minh Tuấn cũng không kém phần sốt ruột, anh nhẹ nhàng đặt tay lên mái đầu của Ánh Ngọc. "Em không phải lo lắng. Dù ta giận nhau, ta cũng luôn yêu thương nhau. Đừng lo lắng, em ạ..." Dần dần, Ánh Ngọc cảm thấy nồng nàn hơn, cô không thể kìm chế được bản thân mình. Hai người rơi vào vòng tay của nhau, khám phá cơ thể của đối phương một cách say đắm. Họ trao cho nhau những cử chỉ âu yếm, đầy ái tình. Và rồi, trong cái không khí đầy dục vọng, họ không thể đợi đến mai sau, họ không thể chờ đến khi mọi chuyện được giải quyết. Cuối cùng, Ánh Ngọc và Minh Tuấn cảm thấy bình yên hơn. Dù chỉ là một sự lừa dối, nhưng họ vẫn cảm thấy yêu thương và gắn bó với nhau hơn. Và từ đó, họ học được cách từ bỏ tự ái và làm hòa với nhau sau mỗi lần cãi nhau.
    Xem thêm