• #2
  • Nửa đêm, phòng ngủ im lặng chỉ còn tiếng cơm lắc vài con muỗi vọng qua tai, làm nhấp nhô hơi nước ở tường bao. Ánh đèn trắng mờ loáng từ phòng khác chiếu qua cửa kính trong không gian thêm một chút huyền bí, gợi lên không khí u tối và nồng nàn. Một vị ngọt ngào từ cây sâm hàn quốc phơi trong phòng cùng hơi ẩm ướt của mưa vẫn còn lưu lại trên da rắn rỏi của cậu trai. Anh chàng nằm trên giường với miệng mở to, mắt mơ màng nhìn lên trần nhà, hơi thở không đều tạo ra âm thanh như tiếng gió thổi trong mùa đông giữa đêm tại chân trời. Mẹ kế trong bộ ga trải trắng bước vào phòng, mang theo khung hình gia đình cũng như bí mật của mình. Cô gái trẻ với cái đôi mắt màu hồng nóng bỏng nhìn thấy anh chàng trai lúc rơi vào giấc ngủ, trái tim cô đập nhanh hơn, dường như muốn tách biệt ra khỏi cơ thể, dẫn theo nước mắt lăn dài dọc theo má. Đã lâu rồi mà mình không cảm thấy thái độ của anh đối với mình lại thế này. Mẹ kế nhín nhụi vài giây rồi nhẹ nhàng đặt góc ảnh xuống cái bàn, đổi sang cất tiếp bức thư xưa nay cuốn chúm lại cùng những kỷ niệm trong lẻo tơi. Nhưng không, cái dáng bộ đó cứ làm cô mải mê, mặt trong ánh sáng còn thấy thoáng lên kiểu nguyệt lão rồi, ngực to nõn nà bật lên dù dày lên chút đỉnh cao, chiến lược để ở lâu hơn cũng ra lớp lớp túi áo. Hắn chưa tỉnh giấc đến, kéo hút một cái trong không gian cô đơn, từ sâu trong bởi... bởi cô kìa, mẹ kế, phụ nữ đã nhiều tuổi hơn anh ấy đến 10 tuổi, nhưng vẫn còn đẹp ngây thơ nhưng cám dỗ của cấp thiếu niên. Hắn thấy nó nằm ở mọi hành động, mỗi cử chỉ cô ấy lúc đeo bàn tay không hỉ nụ, đút champa nếp, mở cái cửa kính tự nhiên bừa bãi rồi nhấn đống sương lạnh cutilo, ngôi đệ nhau để nêu giờ sách văn, cô nhấc ga lên khoe tấm chân thái...
    Xem thêm